Chuyện về một chữ " Tín "
admin
#1 Đã gửi : 28/04/2014 lúc 03:09:19(UTC)
Danh hiệu: Guest

Nhóm: Administrators, Registered
Gia nhập: 27-03-2014(UTC)
Bài viết: 250
Man
Đến từ: Trụ sở Công ty

Cảm ơn: 8 lần
Được cảm ơn: 80 lần trong 66 bài viết
CHUYỆN VỀ MỘT CHỮ “TÍN”




- Ăn rau không chú ơi? Một giọng khàn khàn, run run làm gã giật mình. Trước mắt gã, một bà cụ già yếu, lưng còng cố ngước lên nhìn gã, bên cạnh là mẹt rau chỉ có vài mớ rau muống xấu mà có lẽ có cho cũng không ai thèm lấy.

- Ăn hộ tôi mớ rau…! Giọng bà cụ vẫn khẩn khoản. Bà cụ nhìn gã ánh mắt gần như van lơn. Gã cụp mắt, rồi liếc xuống nhìn lại bộ đồ công sở đang khoác trên người, vừa mới buổi sáng sớm. Bần thần một lát rồi gã chợt quay đi, đáp nhanh: Dạ cháu không bà ạ! Gã nhấn ga phóng nhanh như kẻ chạy trốn. Gã chợt cảm thấy có lỗi, nhưng rồi cái cảm giác ấy gã quên rất nhanh. “Mình thương người thì ai thương mình” – cái suy nghĩ ích kỷ ấy lại nhen lên trong đầu gã.
- Ăn hộ tôi mớ rau cô ơi! Tiếng bà cụ yếu ớt.
- Rau thế này mà bán cho người ăn à? Bà mang về mà cho lợn!
Tiếng chan chát của một cô gái đáp lại lời bà cụ.
Gã ngoái lại, một cô gái cũng tầm tuổi gã. Cau mày đợi cô gái đi khuất, gã đi đến nói với bà:
- Rau này bà bán bao nhiêu?
- Hai nghìn một mớ – Bà cụ mừng rỡ.
Gã rút tờ mười nghìn đưa cho bà cụ.
- Sao chú mua nhiều thế?
- Con mua cho cả bạn con. Bây giờ con phải đi làm, bà cho con gửi đến chiều con về qua con lấy!
Rồi gã cũng nhấn ga lao vút đi như sợ sệt ai nhìn thấy hành động vừa rồi của gã. Nhưng lần này có khác, gã cảm thấy vui vui.
Chiều hôm ấy mưa to, mưa xối xả. Gã đứng trong phòng làm việc ngắm nhìn những hạt mưa lăn qua ô cửa kính và theo đuổi nhưng suy nghĩ mông lung. Gã thích ngắm mưa, gã thích ngắm những tia chớp xé ngang trời, gã thích thả trí tưởng tượng theo những hình thù kỳ quái ấy. Chợt gã nhìn xuống hàng cây đang oằn mình trong gió, gã nghĩ đến những phận người, gã nghĩ đến bà cụ…
-Nghỉ thế đủ rồi đấy!
Giọng người trưởng phòng làm gián đoạn dòng suy tưởng của gã. Gã ngồi xuống, dán mắt vào màn hình máy tính, gã bắt đầu di chuột và quên hẳn bà cụ.
Mấy tuần liền gã không thấy bà cụ, gã cũng không để ý lắm. Gã đang bận với những bản thiết kế chưa hoàn thiện, gã đang cuống cuồng lo công trình của gã chậm tiến độ. Gã quên hẳn bà cụ.
Chiều chủ nhật gã xách xe máy chạy loanh quanh, gã vẫn thường làm như vậy và có lẽ gã cũng thích thế.
Gã ghé qua quán trà đá ven đường, nơi có mấy bà rỗi việc đang buôn chuyện.
Chưa kịp châm điếu thuốc, gã chợt giật mình bởi giọng oang oang của một bà béo:
- Bà bán rau chết rồi.
- Bà cụ hay đi qua đây hả chị? – chị bán nước khẽ hỏi.
- Tội nghiệp bà cụ! một giọng người đàn bà khác.
- Cách đây mấy tuần bà cụ giở chứng cứ ngồi dưới mưa bên mấy mớ rau. Có người thấy thương hỏi mua giúp nhưng nhất quyết không bán, rồi nghe đâu bà cụ bị cảm lạnh.
Nghe đến đây mắt gã chợt nhòa đi, điếu thuốc chợt rơi khỏi môi.
Câu truyện trên thật cảm kích về hành động của bà khi mời khách, chờ khách. Dù già, dù nghèo, dù mưa gió, nhưng không vì thế mà bà thất hứa, nuốt lời. Bà muốn được người khác tôn trọng, nên bà đã giữ lòng tự trọng. Và bằng mọi cách để giữ chữ tín.
Đọc câu truyện thật cảm động về thái độ sống của bà. Và cũng có dịp để nhìn vào thực tế hôm nay, khi con người càng văn minh tiến bộ, thì lại càng có nhiều suy nghĩ rằng miễn sao có lợi là được, không cần phải giữ lời làm gì, ai dại mới vậy. Vì thế mà sự tín nhiệm lẫn nhau cũng ngày càng giảm sút.
Con người ngày nay càng lúc càng mất lòng tin tưởng ở nhau. Với ai cũng là một dấu hỏi thật to rằng có đáng tin không.
Có người còn coi đó là một xu hướng tất yếu của thời đại và cho đó là bình thường, ai ai cũng thế, không cần phải bận tâm.
Điều nghịch lý là ai cũng muốn rằng mọi người cần phải biết tôn trọng mình, đang khi mình lại không giữ lòng tự trọng. Muốn mọi người giữ uy tín với mình, còn mình thì lại coi nhẹ chữ tín. Muốn người khác trong trắng, thanh bạch với mình, còn mình lại không làm như thế.
Chữ tín, chữ tình, chữ nghĩa là thứ vô giá, cần thiết, quý trọng. Ai cũng biết thế, nhưng không phải ai cũng giữ, cũng làm như vậy.
Chữ tín thật cần thiết để tạo tình huynh đệ, hiệp thông, gắn bó, chia sẻ, nâng đỡ nhau trong cuộc sống hàng ngày.
Nhờ chữ tín mà con người ngày càng thêm tin tưởng nhau hơn, giúp phát triển, thăng tiến cuộc sống.
Nhờ chữ tín mà con người có thể bắt tay, đồng hành, cộng tác một cách hết mình trong tất cả mọi lãnh vực để phục vụ cho cuộc sống.
Nhờ chữ tín mà mọi người có thể sát cánh bên nhau để vượt qua mọi gian nan thử thách của cuộc đời…
Và nhờ chữ tín mà hai người yêu nhau, dù xa cách cả nửa quả địa cầu… vẫn giữ một lòng thủy chung.

( SƯU TẦM)

Rss Feed  Atom Feed
Ai đang xem chủ đề này?
Guest
Di chuyển  
Bạn không thể tạo chủ đề mới trong diễn đàn này.
Bạn không thể trả lời chủ đề trong diễn đàn này.
Bạn không thể xóa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể sửa bài của bạn trong diễn đàn này.
Bạn không thể tạo bình chọn trong diễn đàn này.
Bạn không thể bỏ phiếu bình chọn trong diễn đàn này.

Green-Grey Theme Created by Ingo Herbote (WatchersNET.de)
Powered by YAF 1.9.5 RC1 | YAF © 2003-2010, Yet Another Forum.NET
Thời gian xử lý trang này hết 0.118 giây.